Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Ngày khai trường

Hằng năm cứ đến ngày này, (viết tới đây thì mẹ sực nhớ ngày này là kỷ niệm ngày cưới của bạn thân, nên dừng lại để nhắn tin chúc mừng) thì học sinh khắp nơi nô nức ngày tựu trường. Hôm nay cũng vậy, nhưng thật ra thì các bé tiểu học đã vào chương trình được hơn nửa tháng rồi.
Hôm qua Khải về bảo mẹ sáng mai phải đi học sớm để làm lễ khai giảng. Sáng nay khi mẹ còn ngủ thì đã nghe tiếng sột soạt soạn mì gói ngoài bếp rồi. Khải chuẩn bị gói mì mình thích để sẵn.
Còn em Phú, mấy ngày trước mẹ lấy sẵn cặp mới cho em. Thế là em lăng xăng soạn đồ vào cặp, cứ như là gói ghém gia tài để đi xa vậy: xe hơi; bộ đồ mới; sách toán; sách tô màu ba, bốn quyển; hộp bút (xin mẹ bút mới, gôm mới, đồ chuốt mới), rồi hỏi mẹ xem có đem theo sữa không, có đem chai nước không...
Tối hôm qua mẹ phải âm thầm dọn lại cặp cho em. Rồi Phú đếm từng ngày để được đi học.
Sáng nay, mẹ thức Phú dậy đi học, Phú choàng dậy hỏi: Hôm nay đi học thiệt hả mẹ? - Ừ đi học thiệt rồi.
Rồi em hăng hái dậy thay đồ uống sữa. Khải bắt đầu hối thúc nhanh nhanh không thôi trễ giờ. Khải ngày thường vốn lề mề chậm chạp mà hôm nay bỗng nhanh nhảu thế.
Mẹ đưa Khải đến trường trước rồi đến trường em Phú sau.
Cổng trường Phú nhộn nhịp đông người, trong sân treo lồng đèn, bong bóng thật đẹp, lại còn tiếng nhạc rộn rã nữa. Thế nhưng Phú nhìn xong rồi ngồi ì trên xe không chịu xuống. Mẹ dỗ dành cộng với ghì kéo Phú xuống khỏi xe. Phú cứ đứng sững ngay cổng thôi, mẹ chờ lâu nên cứ đi lên lầu chỗ lớp Phú trước. Mẹ nhìn chừng thấy Phú đi theo mà giữ một khoảng cách xa. Rồi mẹ đến gặp cô trình giấy tờ, xin số điện thoại. Mẹ đứng cửa trước, Phú đi vòng hành lang ở cửa sau, đứng lấp ló ở đó. Mẹ chờ hồi lâu, cô không thấy mặt Phú đâu, rồi thoáng một cái mẹ thấy Phú chạy ngang qua rối biến mất tiêu. Mẹ chạy theo tìm, xuống đến sân thấy Phú đứng ngoài cổng, mếu máo mắt đỏ hoe. Lúc này không kéo nổi nữa, phải bế Phú lên đến lớp. Đến cửa Phú còn bình tĩnh cất cặp, giày vào tủ, thưa cô, thưa mẹ. Xong thì mếu máo quay ra nhìn mẹ. Mẹ vội quay lưng đi. Cô dỗ Phú ngồi vào bàn chơi cùng các bạn. Mẹ đứng trốn ngoài hành lang, nhìn chừng thấy Phú đã chơi cùng các bạn, nhưng vẫn ngóng mắt ra cửa tìm mẹ.
Chiều sẽ đi đón Phú sớm một chút.

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Ai đẻ bố ra?

Ngày xưa thấy các bà mẹ hay hỏi con: Con có thương mẹ không? Nhiều không? Nhiều cỡ nào? ... Và các con đều đáp lại là con thương mẹ nhiều nhiều lắm và đưa hai tay ra kéo thật dài để bày tỏ độ lớn của tình thương đó.
Từ nhỏ đến giờ mẹ không quen hỏi Khải Phú như thế, một bữa mẹ bỗng thích hỏi, và thật sốc khi Phú đáp: "Không".
Thế là một bài học đạo đức được giảng ngay lúc đó: Ai là người sinh con ra, mang nặng từ trong bụng, không đau đẻ mà là đau mổ, ai cho con bú......
Phú nghe ra vẻ thấm, mới nhẹ nhàng trả lời lại.
Ít lâu sau, buổi tối nọ bố đi làm về mệt nên lăn đùng ra ngủ. Phú thắc mắc: Bố không ngủ với mẹ hả? Sao vậy? Bố không thương mẹ hả? Ai đẻ bố ra mà bố không biết thương mẹ? (lên giọng rất nghiêm túc và nhấn mạnh).