Từ hồi Khải 3 tuổi, bà ngoại đã tặng con chiếc xe đạp nhỏ, nhưng con chỉ dắt bộ thôi chứ không dám leo lên đạp (dù có 2 bánh phụ). Rồi cứ để phơi mưa phơi nắng bị sứt càng gãy cọng ten sét, bây giờ nằm chỏng cọng sau nhà kho.
Sinh nhật năm nào bà ngoại cũng tặng xe, nào là xe lắc (đã 3 chiếc), xe đạp (3 chiếc), xe hơi ...đạp, nhưng rồi con chơi banh hết không còn chiếc nào.
Sinh nhật em Phú 4 tuổi, bà ngoại lại thương tặng xe đạp nữa. Lần này phải mua 2 anh em 2 chiếc giống hệt nhau, chỉ khác màu. Bố mẹ vác từ HM về, ê ẩm cả người. Con mừng lắm, giờ đã dạn dĩ leo lên chạy vù vù. Phú thì dạn hơn Khải, cách nhau 2 tuổi nhưng Phú vẫn chạy bằng như Khải luôn ấy.
Mới sáng thức dậy là ra sân chạy xe liền
Bố còn vẽ cả vòng số 8 cho tập chạy nữa, rồi lôi mớ bowling nhựa ra xếp hàng cho con chạy đường ngoàn ngoèo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét